đến đây trú mưa
dăm bước thôi em sẽ được
đến nơi thoáng khô
nơi chiếc ô em quên
không cần
đến đâu nhé em
nơi trú mưa em quen
em
cứ vào anh biết mà đừng
lo sợ đừng e ngại
hạt
mưa lăn tăn trên tóc ai mang cô
đơn nhẹ lăn xuống má ai
vốn
dĩ em vẫn là con gái nên đôi
khi em vẫn cần ân ái
yêu thương em trao chưa đong đầy buồn thương vai
ai vẫn còn hao gầy
gặp anh em
vẫn còn ngơ ngác là do anh không quan tâm hay do
em còn ai khác .
anh không tin vào tình hồng
trái tim anh đã đình công
đường vào
con tim anh đóng cổng vẫn luôn giữ
riêng cho mình bóng
nỗi buồn quá
nhiều anh không thể kê khai rồi em bỏ
đi chắc do anh tệ hại
tiếng guitar vang
lên trong buổi chiều mưa muốn nhắn
nhủ với em nhiều điều nữa
là a vô
tâm hay em có một ai khác tim anh em
đâm nỗi buồn khai thác
anh từng từng trông
mong về tương lại nhưng không xong
còn bài hát khi xưa
của đôi ta bây giờ thì ai hát
trái tim anh giờ méo mó em chĩa
súng thẳng tay rồi kéo cò
giọt sương trong
veo em còn đọng trên mí mắt
và em từng là
người mà anh yêu quý nhất
có
lẽ tất cả là quá khứ khi đã
yêu phải học cách giã tữ
gặp nhau trên
phố như 2 người chưa từng quen
nỗi buồn như
máu vẫn dò dỉ từng đêm
chưa bao
giờ con tim này hết vội nỗi
buồn hằng đêm vẫn kết vội
âm nhạc và cảm
xúc vẫn cứ đang kết nối như em dùng tình
yêu để mà đâm chết tôi
đến đây trú mưa
dăm bước thôi em sẽ được
đến nơi thoáng khô
nơi chiếc ô em quên
không cần
đến đâu nhé em
nơi trú mưa em quen
em
cứ vào anh biết mà đừng
lo sợ đừng e ngại
hạt
mưa lăn tăn trên tóc ai mang cô
đơn nhẹ lăn xuống má ai
vốn
dĩ em vẫn là con gái nên đôi
khi em vẫn cần ân ái
yêu thương em trao chưa đong đầy buồn thương vai
ai vẫn còn hao gầy
gặp anh em
vẫn còn ngơ ngác là do anh không quan tâm hay do
em còn ai khác .
nhắm mắt lại em ngả vào vai
mây đen kéo đi trời xanh trở lại
giờ em đã đi những anh vẫn đứn chờ mãi nỗi
buồn và gánh nặg vẫn cứ đè lên đôi bờ vai
và anh
mong ngày mai chỉ còn đôi ta
chỉ còn sự thật không còn dối trá
nhưng tình
cảm đã phôi vì em
anh sẵn sàng đán đổi cả
chỉ cần nhìn thấy
em anh nghĩ là cũng đủ kỉ niệm đẹp khi
xưa trôi qua chắc nó cũng đã cũ
anh đã không
khóc để che giấy bản thân, cất đi cảm
xúc không để nó cản chân
tình cảm của
ta úa vàng như lá khô không thể giữ lấy
em vì a đã cố
có những giọt nước
mắt anh đã đổ có nhưng niềm
đau trở nên quá độ
anh mơ một
ngày em quay lại và gõ cửa trái tim anh nóng
lên như có lửa
mọi thứ chấm
dứt khi mà a tỉnh giấc mơ về
em khiến a bất tỉnh mất
rồi em ra
đi không nói một câu có nhưng bí
mật ta chưa biết của nhau
như một vết
cứa vào tim anh thât mạnh một ngày bình
thường bỗng chở nên thật lạnh
rồi em ra
đi không nói một câu có nhưng bí
mật ta chưa biết của nhau
như một vết
cứa vào tim anh thât mạnh một ngày bình
thường bỗng chở nên thật lạnh
đến đây trú mưa
dăm bước thôi em sẽ được
đến nơi thoáng khô
nơi chiếc ô em quên
không cần
đến đâu nhé em
nơi trú mưa em quen
em
cứ vào anh biết mà đừng
lo sợ đừng e ngại
hạt
mưa lăn tăn trên tóc ai mang cô
đơn nhẹ lăn xuống má ai
vốn
dĩ em vẫn là con gái nên đôi
khi em vẫn cần ân ái
yêu thương em trao chưa đong đầy buồn thương vai
ai vẫn còn hao gầy
gặp anh em
vẫn còn ngơ ngác là do anh không quan tâm hay do
em còn ai khác .