Anh vẫn nghĩ rằng đôi ta
thương sẽ chẳng thể phôi pha
Vai kề vai ấm êm mỗi
đêm hướng theo bước em về nhà mà
Bao nước mắt đã tuôn rơi
ta có lúc đã buông lơi
Nhưng từ sau những khi cãi
nhau từng câu chữ kia phải đau đầu
Bốn mùa trôi qua mình cho
nhau mối tình kiêu sa
Lối về nhà em vườn cây
thơm trái ngọt ra hoa
Mối tình hợp tan mẹ em
không thích mình bên nhau
Đến ngày hôm nay mình chia
ly chấp nhận thương đau
Tại sao chẳng là anh.
Được đưa em lối về
Người ta đưa đón
lòng như xé tan hàng mi ướt nhòa
Còn những lúc mình hôn
còn đan tay dưới mưa
Còn bao nhiêu thứ
niềm đau thất thanh ngút ngàn
Vi vu Sài Gòn hay Long An
Thu ta yêu nhau nhưng phai mờ khi đông sang
Em ơi em thấu từng cảm xúc anh đang mang
Đêm
đêm không sao chớp mắt vì không biết em nơi đâu
Sáng mình
đi chiều mình về trên đường Võ Văn Kiệt
Tiền
bạc mình xài bao nhiêu thì hai đứa cũng chẳng tiếc
Trời
mưa xối xả nhân tình đứng ngỡ ngàng
Thôi thì lên
xe bây giờ còn kịp để anh đưa em về Tân An
Bốn mùa trôi qua mình cho
nhau mối tình kiêu sa
Lối về nhà em vườn cây
thơm trái ngọt ra hoa
Mối tình hợp tan mẹ em
không thích mình bên nhau
Đến ngày hôm nay mình chia
ly chấp nhận thương đau
Tại sao chẳng là anh.
Được đưa em lối về
Người ta đưa đón
lòng như xé tan hàng mi ướt nhòa
Còn những lúc mình hôn
còn đan tay dưới mưa
Còn bao nhiêu thứ
niềm đau thất thanh ngút ngàn