Chuyến tàu ta đi loanh quanh
ôm cơn mơ lướt
nhanh
Ánh dương chiều nay như bức tranh
mới hôm nào còn
vang tiếng anh
Phố dài hơn đôi chân em
em thôi không bước
thêm
Phía sau màn đêm tối tăm
nỗi vui tựa dài
trăm năm
Mùa hạ về, gọi mặt trời về
em ngước
nhìn
Giấc mơ ngày gặp lại chỉ
như cơn gió
bay
Rồi một ngày nhìn lại để rồi
em biết
là
Giấc mơ ngày gặp lại, chỉ
riêng em mong
chờ
Mới ngày hôm qua nắng ấm
hôm nay mưa rét
căm
Phía sau mùa hạ chẳng thấy đâu
dáng ai ngồi bên
hiên rất lâu
Ánh hoàng hôn cũng đã tắt
riêng em trên phố
quen
Nhớ nhung gì, tình yêu sẽ vơi
thế thôi em chờ
mong điều
gì?