Em là người con gái, đã
cho bao anh say đắm
Em là người con gái đã
cho bao anh thẫn thờ
Vì nụ cười của em làm tỏa
nắng cả bầu trời
Em có biết không hỡi người ơi?
Bao ngày qua anh đã sống
trong tương tư, nỗi nhớ
Bởi vì anh biết chắc trái
tim anh yêu em mất rồi
Mặc dù anh không được đẹp
trai như bao người
Nhưng anh yêu em là sự
thật
ĐK
Người hãy nói
đi, em yêu anh phải không? Nếu yêu
anh thì anh xin em hãy nói
Để con
tim anh nơi đây chờ mong đã bao nhiêu
đêm anh cứ phải ngóng trông
Rằng là một ngày mai sau chúng ta sẽ
bước đi chung một con đường
Và
anh sẽ là người chở che cho em được không?
Để mỗi sớm
mai khi bình minh hé lên trên
những ngọn đồi
Người đầu tiên
anh nghĩ đến là em, biết không em
ơi anh rất nhớ em
Trái
tim dại khờ, nhỏ bé của anh đã
trót trao cho em mất rồi
Chỉ
cần được nhìn em vui là anh hạnh
phúc lắm, người ơi em biết
không!