Ngày dài
quá em ơi
Làm sao để nghe tiếng m
em giờ này
Trời rộng
lớn thênh thang
Lại không có
nơi dành cho riêng mình
Hình như
anh lại mơ nhiều hơn về đêm lại cố hình dung em ở
bên
Dù nhiều lúc tâm trí anh đã cố mờ phai
đi ưu tư nửa vời
Nhưng chắc không được rồi
chẳng một giây nào tình này nguôi ngoai
1 ngày trôi qua thật
nhanh chẳng biết bây giờ em đang làm gì
Dù nhiều khi anh hay mộng
mơ vu vơ em cũng đừng mộng mơ chi
Anh chỉ muốn bên
em mỗi ngày , những yêu thương trỗi dậy
Nhưng em
đã cùng với 1 ai tay trong tay
Như thầm thương đại dương anh mặc cho đắm
chìm
Như trời cao ngàn sao anh chỉ biết ngắm
nhìn
Như kẻ say thường hay nói về thứ xa
vời
Như chẳng thể quên đi khi lỡ yêu
rồi
Một đời em sẽ đi qua bao nhiêu
người
Anh chỉ mong mình cũng là 1 trong số
ấy cho em nụ cười
Đâu ai muốn cuộc tình mình dở
dang để rồi nghe giấc mơ vỡ tan
Oh~ khi bóng tối đang bủa vây.
Oh~ em đã ngủ chưa giờ này
Vì
sao mà anh cứ mãi , mơ mộng nhiều đến thế
Đôi khi quan
tâm là phải chọn cách nhìn em từ xa dẫu anh chẳng muốn như
vậy
Từng tháng năm , không hiểu vì sao anh luôn đợi
chờ thế thôi
Có lẽ khi yêu khiến ta dại
khờ ngu ngơ
Chẳng cần quan tâm đến
anh chỉ thấy em vui được rồi
Yêu là sống trong tim, chết trong lòng,
Căn
phòng anh tràn ngập cô đơn, tình mong manh nhẹ tựa như bông hồng (gai)
Khói thuốc bay mù lối vắng(alright) tim lỡ say làn khói trắng (của ai)
Anh từng
ngỡ lồng ngực anh là bóng tối nên anh khen nụ cười em chói nắng,
Anh đã
tập quên hết tất cả kỉ niệm, quên cả bóng hình em,
Ta từng cùng
nhau vượt qua cả tỉ chuyện, ,à cớ sao giờ lại đứt tình duyên.
Anh luôn muốn low
key, trên đôi môi nàng, dù biết bây giờ chẳng thể nào như vậy
Cô đơn cố lấp
đi, kỉ niệm anh mang, cùng, dáng em trong tim ngay lúc này.
Anh không thể
tin Gió cuốn hương tóc em bay mất, ( đi xa) ko
Cùng những yêu thương ngây ngất, căn phòng kỉ niệm cũng lay lắt,
Hay chắc, quên
mất là nhớ em thêm sầu, ban ngày cười, nước mắt để đêm lau,
Chợt nhận
ra hoài niệm trong ta như bài nhạc, anh chỉ để dành đêm thâu
I’m so lone
ly, mong em đừng quên là ta từng yêu,
Phai mờ
đi, những lúc khó khăn, đã từng cùng hiểu.
Lời tình bắt
đầu và kết thúc ở đôi môi, để mặc cho tâm trí lôi thôi
Cảm xúc
chết trong sự độc ác của thời gian, như cơn giông kéo đến lấp trời quang.
Anh như là mây lang thang Em như sao trên bầu trời
Anh như là mây lang thang Em như môi hôn chưa vơi
Oh~ Anh có đắm say một thời.
Oh~ Này người lần đầu anh yêu
Tầm hồn , anh giờ , không còn , được hồn nhiên như bé
thơ
Vì ai rồi cũng dần lớn mà
sao rồi, những ngày, hay cười giờ đổi thay
Theo tháng
năm mà vẫn nhớ đến lúc em gần anh
Như thầm thương đại dương anh mặc cho đắm
chìm
Như trời cao ngàn sao anh chỉ biết ngắm
nhìn
Như kẻ say thường hay nói về thứ xa
vời
Như chẳng thể quên đi khi lỡ yêu
rồi
Một đời em sẽ đi qua bao nhiêu
người
Anh chỉ mong mình cũng là 1 trong số
ấy cho em nụ cười
Đâu ai muốn cuộc tình mình dở
dang để rồi nghe giấc mơ vỡ tan
Như mây lang thang khắp lối như gió đang đón đưa tôi
Như bay xuyên qua thế giới nhưng không có em trong
đời
Rồi một mình nhìn mây
trôi chỉ còn anh ở đây thôi
Oh~ khi bóng tối đang bủa vây.
Oh~ em đã ngủ chưa giờ này
Vì
sao mà anh cứ mãi , mơ mộng nhiều đến thế
Đôi khi quan
tâm là phải chọn cách nhìn em từ xa dẫu anh chẳng muốn như
vậy
Từng tháng năm , không hiểu vì sao anh luôn đợi
chờ thế thôi
Có lẽ khi yêu khiến ta dại
khờ ngu ngơ
Chẳng cần quan tâm đến
anh chỉ thấy em vui được rồi