Từ miền
quê tôi theo cha, tôi theo
mẹ đến phố lớn
Cũng như bao
người, cha mẹ tôi lên thành phố kiếm
sống
Mọi thứ nơi
đây dường như là
quá chật chội
Nhưng
mà đẹp và đông người
hơn
Thời gian
trôi theo ngày tháng tôi bây
giờ cũng đã lớn
Cũng như bao
người nhưng mà tôi vẫn
còn ngốc nghếch quá
Mọi thứ nơi
đây dường như không
dành cho tôi
Vì
tôi đâu phải người thành
phố
Ừ tôi nhà
quê nên là tôi đâu biết
nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà
quê nên là tôi nào đâu
có biết tính toan
Chỉ biết thật
thà chẳng suy tính, chẳng dối
gian ai bao giờ
Mỗi sáng thức
giấc, chọn niềm vui là hát
ca
Thì tôi nhà
quê nên là tôi đâu biết
nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà
quê nên là tôi nào đâu
có dám với cao
Cứ sống lặng
thầm như thế, thoải mái
tôi vui cười
Và
tôi chẳng ngại ngùng khi
nói
Tôi người nhà
quê!
À ừ thì nhà của tớ
vừa hôm qua đấy thôi
Mới sát
nhập vào Hà Nội
Ruộng đồng nhà
tớ không còn nữa
Tớ phải lên
ở nơi chung cư chật chội
Rồi phải làm quen với nhiều người mới
Nghe hai chữ thành phố cho nó
phấn khởi
Thật ra thì gốc gác của tớ vẫn cứ là nông dân vùng nhiệt đới
Từ miền
quê tôi theo cha, tôi theo mẹ đến phố
lớn
Cũng như bao
người, cha mẹ tôi lên thành phố kiếm
sống
Mọi thứ nơi
đây dường như không
dành cho tôi
Vì
tôi đâu phải người thành
phố
Ừ tôi nhà
quê nên là tôi đâu biết
nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà
quê nên là tôi nào đâu
có biết tính toan
Chỉ biết thật
thà chẳng suy tính, chẳng dối gian
ai bao giờ
Mỗi sáng thức
giấc, chọn niềm vui là hát
ca
__
Thì tôi nhà
quê nên là tôi đâu biết
nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà
quê nên là tôi nào đâu
có dám với cao
Cứ sống lặng
thầm như thế, thoải mái tôi
vui cười
Và
tôi chẳng ngại ngùng khi
nói……….
OK!…Anh
người nhà qu(lê nhưng biết1 cố gắng em
dám yêu anh không
Anh chỉ- im
lặng làm việc củapo mình không cần tỏa
sáng ở đám đông
Vì lợi
danh với anh như ánh hồng
Bùng cháy rồi lại
tắt đi nhanh không
Anh yêu giang
sông2 yêu thiên nhiên yêu bông lúa yêu cáănh đồng)
Yêu bờ biển và bãi cát và không gian này bát ngát
Anh sẽ hát, khúc hát này thật thà
(lên 1 cung – capo lên 2 ngăn)
Ừ tôi nhà
quê nên là tôi đâu biết
nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà
quê nên là tôi nào đâu
có biết tính toan
Chỉ biết thật
thà chẳng suy tính, chẳng dối gian
ai bao giờ
Mỗi sáng thức
giấc, chọn niềm vui là hát
ca
Thì tôi nhà
quê nên là tôi đâu biết
nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà
quê nên là tôi nào đâu
có dám với cao
Cứ sống lặng
thầm như thế, thoải mái tôi
vui cười
Và
tôi chẳng ngại ngùng khi
nói
Tôi người nhà
quê!