Ngày hôm qua còn đi chung còn đợi chờ đưa đón
Còn khóc dỗi, còn cười hờn còn rối rít uyên ương
Từ cô đơn, chiều hiên mưa tình bỗng thấy thật gần
Đời ban ơn đầy cơn đau còn thoáng chút hân hoan
Ngày hôm qua còn mơ chung hẹn hò tình chăn gối
Còn quyến luyến cuộc trùng phùng thù ghét kiếp ly tan
Ngày hôm qua, ngày hôm qua vừa chớm biết mặn nồng
Mà môi hôn là cơn đau là nỗi nhớ mênh mông
Từ mai bước chân người về cuối ngày
Nghe đời mình ôi oan trái đếm từng giấc mơ phai
Rồi hôm mai sẽ thành những hôm qua
Rồi em đi thiên đường hoang vắng quá
Xa nửa vòng trời còn mỗi riêng ta
Người yêu ơi bàn tay đâu tìm một thời yêu dấu
Chờ hứng nốt cơn mưa đau về thắp nến thương nhau
Tình thiên thu nhạc đêm ru hạnh phúc những ngày chờ
Để tiếc nhớ và thương mong và thắm thiết bơ vơ
Rồi đêm qua tình yêu ta quyện về trời theo gió
Chờ chết đuối trong trăng sao từ giã nắng thơm tho
Ngày ra đi, người ra đi chân bước dõi lời thề
Thời uyên ương, thời xa ôi thành khúc hát lâm ly
Từ phong ba bàn chân ta trở về đời tan vỡ
Còn chút nhớ em kiêu sa tình quấn quít trong mơ
Nhạc uyên ương gọi uyên ương vang cuối xóm nhà thờ
Để ta nghe từng âm thanh chìm khuất giữa hư vô
Từ mai bước chân người về cuối ngày
Nghe đời mình ôi oan trái đếm từng giấc mơ phai
Vì hôm mai sẽ thành những hôm qua
Tình bay cao như đàn chim trắng xoá
Êm đềm kỷ niệm bằng những phôi pha
Người yêu ơi bàn tay đâu tìm một thời yêu dấu
Chờ hứng nốt cơn mưa đau về thắp nến xa nhau
Thời uyên ương còn trong ta hạnh phúc rất nhiệm màu
Vì ta nghe tình thâm sâu từng mất mát hương đau