Trong, đêm cô đơn. Nước mắt tuôn rơi nhạt
nhòa, mịt mờ bóng tối
Ôm đôi vai xoa. Cứ ngỡ anh đang
thật gần, nào ngờ
quá xa
Sao, khi bên nhau. Em mãi trách than giận
hờn để giờ tiếc nuối
Nay ta xa
nhau. Đâu chỉ em
ôm niềm đau
Mong manh thôi. Những tiếng yêu thương ngọt
ngào tựa làn khói trắng
Cô đơn riêng em. Cố đếm bao nhiêu kỉ
niệm ngày vừa
mới yêu
Còn trong anh. Che giấu suy tư muộn
phiền một mình nhớ em
Trách
đôi ta. Hãy trách riêng
anh yêu em nhưng
không trọn
vẹn
Khi tình yêu đã mang lỗi
lầm.
Có trách móc cũng chẳng được
gì
Thôi thì ta đành xa muôn
đời. Để ta nhớ
nhau, cần nhau mãi
mãi
Anh vì em cố gắng
thật nhiều. Thế
nhưng tiếng yêu vẫn không
trọn
Chọn
riêng mình một lối
đi. Chúc em luôn luôn bình
yên