…Đôi khi con nằm nghĩ suy
…thời gian đong đếm mấy khi
Con thì cứ lớn lên không giúp được gì.
Mẹ thì, Cứ thế già đi !
…Gió lay rung nhẹ chiếc lá khô
…hoàng hôn chưa vội tắt những ước mơ
Giữa bão tố con mang mẹ vẫn âm thầm
khoác chiếc áo nụ cười cho con nhẹ
lòng
Nhớ khi bé
dại! Đêm nằm nghe gió
kể chuyện mẹ đội sương ra đồng
Lo cho
xong chuyện đồng áng, về còn bữa sáng cho
con
Đến khi lớn
dậy! Công việc con ngày ngày
cứ lo toan mặc cho hao gầy
Một tay
mẹ vẫn thế chăm thế chăm lo
Mệt nhọc hoài như
thế có khi nào mẹ
ngơi nghỉ được chưa
Đôi chân guộc
gầy cứ đạp xe suốt bao nhiêu năm ròng
tìm từng ấm áp khoác cho con
Đường đời dài như
thế có khi nào mồ
hôi mẹ ngừng rơi
Giờ đã đến
lúc mẹ để phần đời còn lại
gác muộn phiền bỏ lại. Mẹ hãy để
con lo
BRIDGE
Gánh những nghĩ suy gánh những nỗi
lo cho bữa ăn, giấc ngủ
Ru nhẹ bờ
vai gầy đã bận lòng bao ngày
Và sẽ làm
hết tất cả những điều con chưa thể nói