Thu…Tưởng người đã quên anh
Giận
hờn tôi, nũng nịu, rồi cũng chịu về bên anh
Ngủ…Tựa
đầu vào mây vàng
Đỏ
cây bàng, bỏ tay nàng, mân mê trên cây đàn
Điếu thuốc này ngọt xớt một màu nắng
vàng thu trải
Tự hỏi
lòng bài ca gió hát để cho nàng ru ai
Mưa lá
rơi kết thành chăn mềm đắp lên phố xưa xa vắng
Có đường
nào thu vàng in bóng mà ta chưa qua chăng
Hạ qua
đi, lạ quá khi thu chỉ còn vài cọng tơ
Mưa không
còn xối xả hối hả đuổi bắt đôi hài mộng mơ
Đường hoa
sữa, gió nghịch ngợm bện tóc em
thành nụ cười hoa
Bóng
tìm khuất nắng một người lạ, lạc lõng giữa phố đông người qua
Thu… Trăng khóc
ướt sũng cả phố đêm
Cố
quên, ngỡ quên tiếng em cười, rồi chỉ càng nhung nhớ thêm
Giữa
canh ba, xung quanh ta, cô đơn mái hiên cũ
Trang
sách là bạn, bên tách trà mạn, thanh tao ta thưởng thu
Thu miên man tìm em, hân hoan gió
mây kia đùa vui
Cho môi xinh cười
duyên, cho tóc rối
bời màu nắng mai
Ru đôi mi ngủ
ngoan, bình yên
góc phố mưa cô đơn
Đợi
chờ một ngày người về, ngày còn mình
em với thu…
Ah…Mở lòng mình và đón mùa thu
Không
quá thừa và quá thiếu, em đến đem những gì vừa đủ
Từ
màu trời đến sắc lá, bầu
không khí anh hít thở
Là huyết mạch giúp anh hoàn thành bản nhạc đang viết dở
Thổi
mùa hạ vào lãng quên, ngọn
gió ngàn em mang đến
Mặc kệ dù biết, sau lưng em mùa đông kia đang đến
Những
tối ngồi đợi trăng lên, nhặt lá vàng rơi bên thềm
Rồi
cùng nhịp beat, em đưa anh vào giấc ngủ êm đềm
Như một vòng vay, anh vẫn khao khát đc em chở che
À ơi câu hát, anh lại đc sống trong những ngày thơ bé
Như
đồng hồ quay ngược xin
đừng đi thu nhé!
Đem
sức sống như mùa xuân nhưng anh không cần em phải như thế
Mùi
hoa sữa nhẹ bay bay, hương
rượu nồng còn say say
Đôi khi em khiến khóe mắt anh lại cảm thấy cay cay
Mối
tình đầu là em và niềm hạnh phúc lớn nhất cũng là em
Còn là lí do khiến chiếc gối anh nằm ướt sũng cả đêm…
Thu miên man tìm em, hân hoan gió
mây kia đùa vui
Cho môi xinh cười
duyên, cho tóc rối
bời màu nắng mai
Ru đôi mi ngủ
ngoan, bình yên
góc phố mưa cô đơn
Đợi
chờ một ngày người về, ngày còn mình
em với thu…
Bài hát viết
cho anh
Ngày
qua dần
trôi cũng chưa một
lần dám ngỏ
Thôi thì cứ
giấu đi si
mê của kẻ thầm yêu
Khúc yêu đương này gửi vào mùa
thu sâu thẳm
Viết về em có lẽ phải trăm bài
Hay phải
chăng vì thế em vẫn đến đợi chờ anh từng năm dài.
Đến rồi lại ra đi, ôi
sức hút thật lạ kì
Để
mãi mãi có em với anh thực sự là điều xa xỉ
Gọi em là đứa con của
mẹ thiên nhiên
Dù cho cuộc đời
này vẫn còn biết bao nhiêu điều thiên biến
Vạn hóa, nụ
cười hay nước mắt khi bên em đều phải tan biến
Nhưng
trong mắt anh, mùa thu vẫn đẹp như một nàng tiên…