Giọt cafe
đắng đắng vẫn còn
rơi
Tình yêu
đắng đắng thấm đẫm vào
môi
Dù chẳng
có lỗi chi hai ta
chia đôi hai lối đi
Giờ chẳng
biết nói chi dù nghĩ đến
nhau mỗi khi
Ly cafe anh nhâm nhi
Buồn bên tai đang thầm thì
Tình yêu đắng nên quên đi như phin ca
fe đang chảy còn đậm vị
Từng giọt màu
buồn vẫn còn đang rơi tí tách
Còn hơn những suy
nghĩ chẳng thế thoát ra bí bách
Ngọt còn chưa chạm
môi đã thêm vài giọt đắng
Mưa ghé phòng
rồi ai ơi sao còn ngồi đợi nắng
Vị ngọt đắng hòa
quyện tan vào nhau như ly màu
Nhưng khi hai ta đối
diện tình cảm tan đi vì đâu
Ly cafe anh luôn
đắng chắc thói quen đó vì đau
Liệu chúng ta đã cố
gắng hay dừng lại là vì nhau
Nhưng thôi em
ơi có níu kéo cũng đủ rồi
Em như cũng như ca
fe đều khiến anh không thể ngủ nổi
Và nỗi đau vấn tấn
công anh chẳng thể nào mà thủ nổi
Còn em cũng đã để
ai làm mờ vết son phủ môi ừ thôi
Giọt cafe
đắng đắng vẫn còn
rơi
Tình yêu
đắng đắng thấm đẫm vào
môi
Dù chẳng
có lỗi chi hai ta
chia đôi hai lối đi
Giờ chẳng
biết nói chi dù nghĩ đến
nhau mỗi khi
Thôi anh đi đi ta cũng chả
cần níu kéo
Kệ giọt cà phê đắng
cuốn trôi đi hết bao
Ký ức cũ bỗng ùa về chạm thìa
lách cách khuấy tan
Đặt môi em nhấp thêm hương
đắng
Giọt cà phê đắng đắng vẫn còn
rơi
Cánh buồm tình đôi ta sương khói mù
khơi
Thôi thôi thì
thế hai ta cũng đã đủ rồi
Em không
muốn cố nhấp thêm chút hờn
Trái tim nay đã nguội sau
chiều buông nắng tắt
Đắng rồi cũng tan để chút ngọt đọng lại
Mây cũng sẽ quang để nắng ghé phòng ai
Mưa nắng luân hồi như từng người bước qua đời
Dù cố
níu bàn chân người nhưng càng ngày càng xa vời
Vì người
như áng mây trời ta cố xòe tay ra với
Người
nắm bàn tay mới lặng thầm một người đợi
Mà
thôi ví em như cà phê chắc anh
chưa biết cách pha
Nhưng anh biết một cách đó là
hai ta cách xa
Ừ chẳng
biết là phải đổ tại ai như ly ca
fe đổ tại vải
Như anh đổ
em qua bao năm tháng chẳng thể phai hay còn gọi là khó
giặt
Em ở trong tim em ở trong
mơ nơi nào cũng có mặt
Nên quên đi
em điều đó đúng khó thật
Đành gom kỉ
niệm đem vào trong kho cất
Thôi anh đi đi ta cũng chả
cần níu kéo
Kệ giọt cà phê đắng
cuốn trôi đi hết bao
Ký ức cũ bỗng ùa về chạm thìa
lách cách khuấy tan
Đặt môi em nhấp thêm hương
đắng
Giọt cà phê đắng đắng vẫn còn
rơi
Cánh buồm tình đôi ta sương khói mù
khơi
Thôi thôi thì
thế hai ta cũng đã đủ rồi
Em không
muốn cố nhấp thêm chút hờn
Trái tim nay đã nguội sau
chiều buông nắng tắt