Bao ngày không nói người
nơi đâu mất rồi
Sao từng vui thế, ân cần
thế nhưng giờ lại thôi
Em từng mong ngóng một
câu anh ngỏ lời
Thật
tâm anh có yêu
không?
Nếu
anh cứ đi và tìm chốn xa lạ
Nếu
em cứ yêu và chờ anh ở nhà
Nếu
mai cách xa liệu anh có thấy
vui?
Nếu
em cứ ngây khờ như ban đầu
Vẫn
tin dẫu đôi lần em ưu sầu
Rồi
anh vội mang ấm áp trao người
khác?
Em đây chẳng
phải Thúy Kiều giam thanh xuân chờ
tình yêu anh
Trao em nụ
hôn nhưng chẳng mong mình có
nhau
Trăm năm Kiều
vẫn là Kiều nhưng em đâu liều
mình yêu anh
Xin anh rời
xa, trao lại em chút bình
yên
Oh oh oh
oh oh bae bae bae bae
bae
Oh oh oh
oh oh bae bae bae bae
bae
Oh oh oh
oh oh bae bae bae bae
bae
Oh oh oh
oh oh bae bae bae bae
bae
Anh đừng như thế màu
môi em úa tàn
Đêm buồn ngơ ngác trăng dù
sáng, soi hồ nhòe tan
Em chỉ nhìn
thấy vầng trăng anh giữa
trời
Còn
anh thấy lấp lánh muôn
sao
Nếu
anh cứ đi và tìm chốn xa lạ
Nếu
em cứ yêu và chờ anh ở nhà
Nếu
mai cách xa liệu anh có thấy
vui?
Nếu
em cứ ngây khờ như ban đầu
Vẫn
tin dẫu đôi lần em ưu sầu
Rồi
anh vội mang ấm áp trao người
khác?
Em đây chẳng
phải Thúy Kiều giam thanh xuân chờ
tình yêu anh
Trao em nụ
hôn nhưng chẳng mong mình có
nhau
Trăm năm Kiều
vẫn là Kiều nhưng em đâu liều
mình yêu anh
Xin anh rời
xa, trao lại em chút bình
yên
Oh oh oh
oh oh bae bae bae bae
bae
Oh oh oh
oh oh bae bae bae bae
bae
Oh oh oh
oh oh bae bae bae bae
bae
Oh oh oh
oh oh bae bae bae bae
bae