Xin lỗi
trời, xin lỗi đất có lẽ là ta đã quá yêu em
Nhắn đến
mây gửi vào gió chuyện của đôi ta thật khá e thẹn
Giọt nước
mắt cô ta đã rơi anh ta chẳng lời gì để nói
Tình cảm
kia chỉ là dĩ vãng như trò
đùa đem ra kể thôi
Ai mà biết
được về chuyện của sau này khi đôi tay nắm chặt rồi lại buông
Tựa đầu mi
rơi ướt đẫm ở trên gối sao chẳng quên nhắc đến ta lại buồn
Thấp thoáng
em bóng dáng ở bên mình rồi vụt tắt khi tim em ta rạn nứt
Giữa mùa đông
tiết trời kia không trở lạnh tim của
ta đã không còn rạo rực
Em ơi anh
cố nhắn tin hỏi thăm nhau lần nữa khi ra đi không một lời từ biệt
Có
phải là ta đã chịu nhiều tổn thương chỉ còn lại lời cự tuyệt
Chuốc men
say cho đời không tẻ nhạt em còn thức phải không em
Vậy sao
ta gọi người không bắt máy
nhắn tin người không xem
Nếu như đột
ngột có người lại nhắc đến tên em anh bàng hoàng thêm một chút
Vì sâu trong
tâm chẳng còn thêm một ai khác nữa sẽ thẫn thờ thêm một lúc
Biết đâu
được là khi buông tay anh sẽ hạnh phúc em ha
Trong
tay tương lai rằng ta không mãi mãi
không bên nhau với mối tình nhạt phai
Có người từng nói khi đi sẽ quay trở về
Có người ở lại giữ hết những câu hẹn thề
Có người từng khóc rồi cười như một kẻ hề
Người thì ở
lại người ôm giấc mộng mãi mê
Nếu như đột
ngột có người lại nhắc đến tên em anh bàng hoàng thêm một chút
Vì sâu trong
tâm chẳng còn thêm một ai khác nữa sẽ thẫn thờ thêm một lúc
Biết đâu
được là khi buông tay anh sẽ hạnh phúc em ha
Trong
tay tương lai rằng ta không mãi mãi
không bên nhau với mối tình nhạt phai