Em và
tôi,
…Từ sáng đến
tối
Chỉ biết ngồi
đợi chờ, thời
gian trôi
Em và
tôi,
…Từ sáng đến
tối
Chỉ biết ngồi
đợi chờ, thời
gian trôi
Em và
tôi,
…Từ sáng đến
tối
Chỉ biết ngồi
đợi chờ, thời
gian trôi
Em và
tôi, Thực
ra đã một tháng
rồi
Nhưng
anh vẫn
còn bối
rối
Khi,
…thấy
em cười
Làm anh
quên đi bao muộn
phiền mọi
cô đơn quên đi hết
Anh muốn
nói rằng,
chúng ta không rời
xa
Và anh muốn
nói rằng,
em là tất
cả
Và anh
biết rằng,
anh không phải là
người ở thiên
đàng
Nhưng
em à,
em là thiên đàng
của anh
Anh muốn nói với em rất
nhiều chứ không phải một điều
Mong rằng cuộc tình này không
phải con đường dài một chiều
Hình ảnh mùi hương của em vẫn
khiến anh tìm quanh đây
Nhưng nơi em chiếm hữu nhiều nhất chính là tim anh này
Cho anh xin một điều ước,
anh ước được bên em
Để cho tất cả những cuộc gọi ,
đều có tên em
Tiếng chuông nhà thờ ngân vang, từng
tán lá cây đung đưa say nắng
Để nhắc anh hình ảnh thiên đàng của mình xinh đẹp trong chiếc váy trắng
Khi,
…thấy
em cười
Làm anh
quên đi bao muộn
phiền mọi
cô đơn quên đi hết
Anh muốn
nói rằng,
chúng ta không rời
xa
Và anh muốn
nói rằng,
em là tất
cả
Và anh
biết rằng,
anh không phải là
người ở thiên
đàng
Nhưng
em à,
em là thiên đàng
của anh
Nếu suy nghĩ về em là giọt
nước, thì anh có cả dòng sông
Để cho nỗi nhớ của anh,
tràn ra cả căn phòng rộng
Tặng cho em những suy nghĩ của
người thi sĩ giờ anh có duy chỉ
Hằng đêm anh vẫn ngước cao lên trời ước ao mong tìm được tri kỉ
Liệu em đã biết hay chưa những
điều anh viết say sưa hằng đêm
Để anh bắt đầu vẽ những sắc
màu của ngày mưa vắng em
Những tâm tư này để anh dư
đầy gửi hết vào trong lời hát
Thành khúc ca như hạnh phúc lạ vì em là món quà trời phát
Những ngày có nhau khiến sân Si muộn
phiền ngõ sau giờ không còn,
Em khiến anh yêu âm nhạc
vì tình mình là tình còn sol,
Em là ly rượu đem ra khiến
anh say như những khúc tình ca,
Từng nốt nhạc hoàn hảo, không cần mình chinh chẳng cần mình Fa
Những ngày xa em tim anh se
lạnh như mùa thu Hà Nội
Tâm sự trao Note đển ngày trong
tay bên nhau tim anh vui như là hội
Ngắm bờ Mi em trong ánh nắng
thu, là điều mà anh hằng ao ước
Con phố thủ Đô ngày nào, vẫn chờ đôi chân chúng mình dạo bước.
Khi,
…thấy
em cười
Làm anh
quên đi bao muộn
phiền mọi
cô đơn quên đi hết
Anh muốn
nói rằng,
chúng ta không rời
xa
Và anh muốn
nói rằng,
em là tất
cả
Và anh
biết rằng,
anh không phải là
người ở thiên
đàng
Nhưng
em à,
em là thiên đàng
của anh