Verse 1:
Mẹ cha thường khuyên tôi đừng mơ mộng xa xôi đừng học đòi
lôi thôi
Đèn sách 12 năm chẳng ai thèm quan tâm nhưng tôi vẫn
âm thầm
Rồi
ra đời tôi chợt hiểu thấu mình
chẳng đâu vào đâu
Như
thế thì bao giờ ta mới
giàu
Gặp
em lại luôn miệng chê xấu anh
đến nỗi nào đâu biết
làm sao
T-ĐK:
Nhiều khi bị thiên hạ khinh khi lại sân si, tự phạt vài
chục li
Nằm ba ngày mê man tỉnh ra lại lang thang em đâu có
ngó ngàng
Vì
đêm ngày em bận mong nhớ về
mấy anh oppa
Luyện
phim Hàn, phim Tàu em thẫn
thờ
Nhận
ra một sự thật chua chát đầu
tiên là tiền đâu
Cứ
thế bon chen trong cơn vội
vã
ĐK:
Có những lúc vấp
ngã khốn khó cứ đến với
ta
Đôi khi đường đời nghiệt
ngã, những vật vã ta rồi
cũng sẽ vượt qua
Có những lúc vấp
ngã khốn khó cứ đến với
ta
Đôi khi mềm lòng lại
muốn đi thật xa thật xa tìm
phút giây bình yên
Có những lúc vấp
ngã khốn khó cứ đến với
ta
Những lúc tuyệt vọng lại
nghe trong lòng vang lên lời
ca
Vượt qua tất cả có những lúc vấp
ngã
Verse 2:
Rồi bao ngày tháng dài trôi qua đời bôn ba, giờ mình là
đại gia
Nhiều cô nàng kiêu sa gặp anh rồi
lân la anh đâu có mặn mà
Tiền
tiêu thì anh chẳng sợ thiếu tuy
nói nghe thật điêu
Đời
anh giờ đây thật là mỹ
miều
Nhiều
khi bị thiên hạ đàm tiếu vì
chẳng có người yêu
Có
mấy ai hay quanh anh chẳng
thiếu
ĐK:
Anh đây không sân
si. Dẫu có những lúc nghĩ
suy
Bao phen miệng đời thị
phi, những hoài nghi những lời
dối gian đầu môi
Anh đây không quan
tâm dẫu thế giới có nhẫn
tâm
Công danh tiền tài cũng
chẳng mua được ân tình thâm những
phút giây bình yên
Anh đây không lo
âu. Baby, chớ có diễn
sâu
Nếu có thật lòng thì
yêu không thì thôi xa rời
nhau
Mình vui nhé
không quạu.
Anh không sân si đâu!