Nhìn gió lay,
vừa kéo mây
chim liền cành hót
vang
Bên phiến
thạch nhớ thêm,
người cố nhân
lá vàng rơi khắp
sân
hừ hư hứ
hứ
Ver1:
Dạ Lãnh ái nhân đến
bên anh tìm ái ân
Người
tốc túc ra đi không nghoảnh lại
chẳng cần ngại ngần
Trong một ngày buồn
bã của tiếng chiều cánh
diều hạ thanh
Chia đôi cách
biệt , hai bên làn khói mây
mờ dạo quanh
Tìm em xa
xăm ở chốn phương trời hay anh tìm em
ở muôn trùng biển khơi
Người xa người
qua người khiến tình ta hóa đá hoa
rơi chạnh lòng
Tân lệ sầu
bi ảnh tượng nơi đây
phùng trùng ly biệt
Đường khuya thanh
vắng lá thu khế rơi
bên nơi hồ nguyệt
Hoa rơi hữu
ý thủy lưu vô tình
Chốn này nhất
kiến chung tình đợi nàng sắc son mãi
mãi một lòng không phai
Sâu trong vông
mạt bóng dáng của em chứ mãi không ai
Anh chỉ mong sao tình giữ e ở lại,
chẳng mong duyên tình mãi bất phùng lai
Lòng quặng đau khi em bước cùng ai
Chờ
hoài không hồi âm khiến tình này hóa đá đến nghìn năm
Ver 2:
Anh đi tìm em
Cố Nhân Thanh Xuân Còn Đâu
cách
trùng vi vu tình phai gió kéo
mây đến nơi ngàn xa
Cơn mưa nhẹ rơi ướt
trên đôi vai của anh
bao tháng
ngày hôm nay còn đâu em
hỡi
Bên hiên nhà kia lá
rơi mang theo mộng tan
nắng
vàng cùng mây đùa vui nhưng cớ
sao cách chia tình ta
Yêu Thương Giờ đây hóa
tro bay đi thật xa
ái ân
tình ngóng trong người ai
thấu
Ver 3:
Chẳng
khóc chẳng còn sầu bi
Nổi đau anh em nào hiểu thấu
nhỉ
Có những câu chuyện thế gian này
không thiếu gì
Huống chi, xảy
ra với đôi ta thì có gì là hiếu
kì
Đôi khi đôi tay lại
rung khóe mi lại nặng trĩu đi
Lãng tữ đào hoa như ai thì
còn cơ may với em diễm lệ kiêu
kì
Chứ Bán Chữ như anh thì làm sao đạt
thành cầu kệu nhánh hoa đón em
về đầu em nhỉ
Mây
ngàn nước biết ta tìm được nhau ắt
hẳn hữu duyên
Cớ sao
đôi ta chẳng thể nên lối chung thuyền có
đôi uyên ương thề non hẹn biển năm
nao
Anh đi tìm em
Cố Nhân Thanh Xuân Còn Đâu
cách
trùng vi vu tình phai gió kéo
mây đến nơi ngàn xa
Cơn mưa nhẹ rơi ướt
trên đôi vai của anh
bao tháng
ngày hôm nay còn đâu hỡi
em
Bên hiên nhà kia lá
rơi mộng tan
nắng
vàng cùng mây đùa vui nhưng cớ
sao cách chia tình ta
Yêu Thương Giờ đây hóa
tro bay đi thật xa
ái ân
tình ngóng trong người ai
thấu
Thủy thanh non trùng ta tìm được
nhau ắt hẳn duyên trời đã ban
Dĩ có niên nguyệt trôi đi để
giờ trên tay thiệp mời bẽ bàng