Ver:
Mỗi
sáng thức giấc
Đôi mi mệt
mỏi không nàng
Rồi
nhấc bước khỏi chăn gối
Một
cách vội vàng
Nàng vặn
ga lướt đi
Hỡi em son
phấn đẫy đà
Họ nhìn
em xuýt xoa
Hỡi ôi ngọc
nữ đây mà
Hook:
Bởi vì
nàng là cô gái đôi
mươi
Tự lập giữa
đời nàng hiểu mấy ai
vui
Nhìn người
người toàn yêu tới
yêu lui
Nàng tự mình
khóc xong lại cất tiếng
cười
Họ nói rằng
Bởi vì
nàng là cô gái đơn
côi
Tình yêu
đầu tình yêu cuối phai
phôi
Rồi sáng
chiều chẳng ai đón ai
đưa
Thì thôi nàng
nói yêu đương em xin chừa
Đường lui
Prehook:
Mà
sao em cứ cố gắng
Vấn vương chuyện
cũ làm chi
Nàng
bất chấp hết sóng gió
Nhưng đớn đau
nhất là khi
Nàng không
còn – niềm tin – vào
ai khác
Rồi gửi
gắm – niềm đau – vào
tiếng hát
(Hook) (Hook)
Rap :
Em là cô gái ở tuổi đôi mươi
Vừa đủ duyên dáng tâm hồn ngọc ngà
Em còn say đắm ở những nơi vui
Thất bại tình trường khiến em đậm đà
Vì là còn vương ở trên bờ
mi của em là vết tình qua
Sài Gòn 12 giờ đêm mà em còn
vui vẫn chưa về nhà
Bước ra đời và trầy xước chỉ
gói gọn trong 4 năm qua
Biết bao người thường lui
tới coi em như là chốn thăng hoa
Mặc kệ đời dù có
ngó bàn tán về những thứ mà mình có
8 giờ sáng dành vài
phút để
nhớ và hãnh diện khi mà nhìn lại nó
Em! Chẳng còn tiếc
chi những kẻ vứt đi (cút đi)
Em!
Chẳng còn xót xa, rượu vang rót ra, thiết tha
Em!
như là đích đến mà bao anh muốn với
Em sống độc tôn và luôn có tiếng nói
Em là tín ngưỡng người ta luôn hướng tới