Trời vén đám mây hồng đổi bằng
màu xám,
Mưa từng
giọt phủ lên câu chuyện của đôi
mi rất buồn.
Từng bóng cây nghiêng ngã gió thổi
cành lá,
Mong người
ta ở đâu đó
không dầm
mưa.
Chuyện của cô gái nhỏ ấy đơn
giản lắm,
Yêu một
người nhưng chẳng mong đợi những điều
xa xăm.
Dám mong
đâu sẽ thành, chẳng dám mong
ngày ngày có
anh.
Em chỉ
cần trong phút thoáng
giây, người nhớ
em …
Lặng nhìn xung
quanh nhận ra có
ai đã yêu mà
chẳng đau khổ ?
Biết bao hy
sinh nhẫn nhịn
còn chưa chắc có
thể bên nhau.
Nhủ lòng em
phải mạnh mẽ cố
yêu và yêu đến
hết nước mắt của
mình.
Em chỉ
cười khi ta đến
ngày
chung đôi !
Chuyện của cô gái nhỏ ấy đơn
giản lắm,
Yêu một
người nhưng chẳng mong đợi những điều
xa xăm.
Dám mong
đâu sẽ thành, chẳng dám mong
ngày ngày có
anh.
Em chỉ
cần trong phút thoáng
giây, người nhớ
em …
Lặng nhìn xung
quanh nhận ra có
ai đã yêu mà
chẳng đau khổ ?
Biết bao hy
sinh nhẫn nhịn
còn chưa chắc có
thể bên nhau.
Nhủ lòng em
phải mạnh mẽ cố
yêu và yêu đến
hết nước mắt của
mình.
Em chỉ
cười khi ta đến
ngày
chung đôi !
Mọi người luôn
mong hạnh phúc có
nhau bình yên đi
cả quảng đời,
Chắc em chỉ
mong ước là
mình có thể nắm
tay anh thôi.
Nụ cười của
em chỉ trong mắt
anh là hé mở
những chân thành.
Nói ra câu
yêu đó rồi,
đành xem duyên mình
thôi …
Chuyện của cô gái nhỏ ấy đơn
giản lắm,
Yêu một
người yêu cả tháng
năm
tuổi xanh …