Rap:
Đi thì đi thôi
Chỉ cần có người đồng hành thì chẳng phải nghĩ ngợi
Cứ ngồi sau anh cho em xem những con đường xanh tắp
Sát vào lưng của anh, anh đang mơ đến những quả phanh gấp
Mình cứ banh nóc rồi tối về nhà nằm lăn lóc
Giấc ngủ ấy sẽ mệt nhưng nó bình yên hơn những đêm trằn trọc
Vậy nên em hãy mặc áo mới và chải tóc
Đã
đến lúc mình nhận ra chỉ mấy củ hành mới khiến mình phải khóc
Thôi chết… chắc là say em thật
Mỗi
lần được nghe giọng em lại thèm cầm tay em chặt
Nhưng mà
tiếc, mình chỉ danh nghĩa bạn thôi
Anh
muốn gặp em lúc này để cho nhung nhớ tạm vơi
Biết làm
sao bây giờ anh điên thật mất
Hay
là mai đi chùa Hà anh thấy bảo thiêng bậc nhất
Không
nhớ là tình trạng này đã theo anh bao nhiêu đêm
Biết là
không nên nhưng mà con tim anh yêu em
ĐK:
Làm
sao được? Trách cũng chỉ biết trách
con tim
Khờ dại quá
đê chẳng nghe lời đâu rồi lỡ
thương người ta
Làm
sao được? Nếu không muốn đánh mất đi
nhau
Mình là bạn đúng
không làm sao vượt qua được ranh giới
đó?
Anh biết em biết ta mãi không thể
gần hơn nữa
Anh biết em cũng không muốn lo về
chuyện đôi lứa
Nhưng em có hay biết rằng anh
ghét phải mắc kẹt ở giữa
Bước
tiếp hay lui về sau biết sao là
vừa?
Rap:
Thôi chết rồi, lỡ tương tư em mất rồi
Không
phải là tình cảm nhất thời nhưng sao anh lại không thể cất lời
Lỡ
mang trong mình thương nhớ dù biết lời em nói chỉ là đùa trêu
Từ
hôm gặp em trước ngõ, con tim anh như dính phải bùa yêu
Tâm
trí anh cũng đang hùa theo, khiến cho anh nhung nhớ về nàng
Nhưng tình
cảm này có bao nhiêu thì có lẽ em cũng không hề màng
Vì em chỉ
coi anh là bạn thôi đi cùng anh chỉ là tạm thời
Vì em vẫn
chưa tìm thấy bạn đời ôi nói như thế thì anh cũng cạn lời
Hay là thôi, chẳng gặp em để đỡ suy tư
Hay là
anh giả vờ biến mất dù anh biết rằng điều ấy tuy ngu
Damn,
i’m fall in love, vì tình yêu vốn dĩ khi thu
Mùa
đông cũng đã đến gần, mong cô đơn trốn kĩ, di cư
Thôi chắc là không làm tới được đâu
Anh vẫn sẽ đưa em
về, dù nhà chúng mình 2 lối ngược nhau
Có lẽ ta chỉ làm
bạn thì mối quan này mới được lâu
Em có thể yêu một người
khác, nhưng nhất định là không được đau, babe.
ĐK:
Làm
sao được? Trách cũng chỉ biết trách
con tim
Khờ dại quá
đê chẳng nghe lời đâu rồi lỡ
thương người ta
Làm
sao được? Nếu không muốn đánh mất đi
nhau
Mình là bạn đúng
không làm sao vượt qua được ranh giới
đó?
Anh biết em biết ta mãi không thể
gần hơn nữa
Anh biết em cũng không muốn lo về
chuyện đôi lứa
Nhưng em có hay biết rằng anh
ghét phải mắc kẹt ở giữa
Bước
tiếp hay lui về sau biết sao là
vừa?