1. Mưa mà, cuối mùa cũng sẽ ngớt
Hai mươi tư giờ, ngày dài cũng sẽ qua
Thế thì tức là, cái gì cũng sẽ hết
Sao mà anh cứ, nhớ em hoài vậy ta
2. Lương mà, cứ chờ rồi sẽ đến
Xong nốt cốc nước này, là lại phải vào ca
Ơ thế thì tức là, cái gì cũng sẽ hết
Nhưng sao mà anh cứ, nhớ em hoài vậy ta
ĐK: Hay là, anh là một kẻ lạ kỳ
Chỉ nhớ em để ngày đành đoạn qua đi
Dẫu anh biết rằng, làm vậy chẳng được gì
Cứ nhớ em suốt thì thời giờ sẽ phung phí
3. Thế cho nên em à, chuyện nào cũng sẽ kết
Chỉ khác là tức thời, hay còn phải dài lâu
Em cũng biết mà, cái gì cũng sẽ hết
Nên là anh chẳng, nhớ em hoài được đâu
Mưa mà, cuối mùa cũng sẽ ngớt
Hai mươi tư giờ, ngày dài cũng sẽ qua
Thế thì tức là, cái gì cũng sẽ hết
Sao mà anh cứ, nhớ em hoài vậy ta
ĐK: Hay là, anh là một kẻ lạ kỳ
Chỉ nhớ em để ngày đành đoạn qua đi
Dẫu anh biết rằng, làm vậy chẳng được gì
Cứ nhớ em suốt thì thời giờ sẽ phung phí
Thế cho nên anh mà, kiểu gì chẳng phải chết
Anh mà chết thì, bài này chẳng được ra
Ai cũng biết là, cái gì cũng sẽ hết
Tại sao mà anh cứ, nhớ em hoài vậy ta
Hay như đã nói từ đầu, lương chờ rồi sẽ đến
Với ăn ở tốt thì, sẽ tìm được người thương
Nhưng anh đợi mãi rồi, lương hoài mà chẳng đến
nhớ em thay vì lương
Nên là anh sẽ, nhớ em không cần lương
Nên là anh sẽ, nhớ em không cần lương