Đưa
anh một tấm bản đồ, anh sẽ
dẫn em tới một nơi (Let’s go)
Điều
gì mà chưa nếm trải thì thử một
lần mình dại dột chơi
Nghe
nói Cà Mau xa lắm, nhưng thật
ra nó cũng rất gần
Đi một
lần mở rộng tầm mắt con gái Cà Mau phải đẹp thất thần.
Thế
giới này bao la, anh thì
như con kiến thợ
Cặm
cụi đi làm kiếm ăn, có nhiều
tiền rồi đi kiếm vợ
Quê
hương là chùm khế ngọt, cây khế
nào chẳng có trái chua
Và
nếu em thương anh thiệt thì cuộc đời này anh lại phải thua.
Nơi
đây là điểm xuất phát, cũng là
nơi anh sẽ trở về
Nhiều
lần anh viết nhạc rap, nhưng vẫn
chưa thay đổi chủ đề
Có
ngày ta lại lang thang, những cơn
mưa buổi chiều lạnh cóng
Mình đi
hết một vòng tượng đài ghé nhâm nhi chút đậu nành nóng.
Người
ta thích ngồi sofa anh đã
quen bàn cây ghế đẩu
Nếu
em vẫn chưa ấm lòng, vòng tay của
anh thay thế lẩu
Ai
cũng muốn được giàu có, anh chỉ
mong cuộc sống bình thường
Lỡ mai
này sa cơ thất thế hãy tìm anh đâu đó Bình Dương.
Bầu trời
xanh bao la bầy chim tung ca
Từng cơn
sóng vỗ bãi đá ngầm
Và trở về quê
hương câu ca du dương
Nhắn gửi gió
mây đem đôi chân ta về đây.
Dù đi
đâu xa xôi thời gian buông trôi
Thì vẫn
nhớ mãi nơi đây là nhà
Cả cuộc đời chúng
ta sao mà có thể
quên.
(Xa lắm xa lắm xa)
Cả một vùng bầu trời
(Xa lắm xa)
Tiếng ru à ơi
Dù mai
sau con ra đi đâu muôn nơi
Thì sẽ trở
về nơi cho con cuộc đời.
(Xa lắm xa lắm xa)
Quê hương đã ngoài 20
(Xa lắm xa)
Con luôn nhớ mẹ yêu ơi
Một lần tìm
lại bạn bè cùng trang lứa
Một lần trở
về nhà mình như xưa.
Và em muốn biết thành phố anh yêu
Em
nói Cà Mau xa lắm, bắt anh đưa
về nơi quê hương anh
Và khi bước
tới được thành phố này thì em đã
thích và cũng thương anh
Xe lăn
bánh qua từng con đường, từng cây
đèn ngọn xanh ngọn đỏ
Dẫn em
tìm về nơi bình yên, nơi có cánh đồng đầy hoa và cỏ.
Ngắm đàn
cò nghe câu hò giai điệu miền
Tây nơi con sông nước
Thuở thanh
bình chỉ có đôi mình tìm nơi yên
bình và ta song bước
Anh vẫn
hát về quê anh bao năm miệt
mài trong đắm say
Em lỡ trót
yêu thành phố này thì ở lại đây mình cùng đắp xây.
Đã từng
đi tha hương cầu thực lang thang đây
đó ngày phong ba
Biết Sài
Gòn đẹp thật hoa lệ nhưng ở quê
nhà anh còn ông cha
Lỡ mai
này mình có thất nghiệp thì mình về
quê mình cùng cắm câu
Ta chẳng
cần phải lo phải nghĩ buổi sáng tưới cây còn chiều tắm trâu.
Con sẽ
không quên lời mẹ dặn dù con đi
xa đừng quên cội nguồn
Sống ở miền
Tây từ lúc nhỏ lạc trôi đến
đâu cũng biết lội xuồng
Và rồi
thuyền sẽ rời bến nhưng anh chẳng
muốn thêm lần ra khơi
Ở
lại nơi quê đất mẹ sống chi xứ người ta buồn ta chơi.