Chi Lăng, Chi Lăng tiếng ai hò reo vang trời
Chi Lăng, Chi Lăng chiếc bóng ai tranh hùng muôn đời
1. Trời âm u, gió tung rú lên, rít lên ào ào
Rừng thông rên siết dường như khóc dưới luồng bão
Lời ai nỉ non trong mây? hồn ai thở than nơi này?
Lời gió hay lời reo ngàn quân sĩ đã chết?
Hồn gió hay hồn ai còn thương tiếc?
Trời lung lay, sấm vang sét vang nổi lên ầm ầm
Đồi, non, thung lũng đều long lở dưới hồi sấm
Lời ai? Phải chăng thần thánh? hồn ai? Phải chăng hùng anh
Vì nước tuốt gươm đột xông làm cho rõ giống tiên rồng
ĐK: Hồi nhớ tới vó câu khập khễnh lướt qua làn khói giáp chiến
Hồi nhớ tới bóng muôn cờ xí phất tung hùng vĩ quyết tiến!
Vì nước tuốt gươm xông pha lòng trung, cứu dân lầm than
Đồng hát khúc anh hùng ca bền gan kết tâm cường tráng
Khuất nam, bình bắc, oai hùng luôn tiến trống chiêng vang rền
2. Hồi chiêng khua thúc quân, tiếng loa thét lên long trời
Hùng binh say máu, gầm như sóng, cố tràn tới,
Cờ Nam phất lên oai nghi, nhà Nam vẻ vang một thì
Triều lý, binh hùng ta liều thân sống
Quyết chiến! đồng tiến tuôn giày lên tàn quân tống
Thù muôn năm, Liễu Thăng kéo quân tiến qua biên thuỳ
Ngựa phi như sóng, vượt khe suối, lướt rừng núi
Ngờ đâu tiếng loa vừa báo Lê tướng chước thâm tài cao
Đồng ứng phá tan giặc Minh hùng anh, múa tít gươm linh