Thời thơ ấu, mẹ
nâng đôi bàn chân
Dìu
bước con nhanh qua trong cuộc
đời
Rằng khi ngã, tự
đứng lên mà thôi
Vì đâu
ai chờ con, đợi con vào ngày
mai
Mẹ hay kể con nghe câu chuyện thở bé
khi nước mắt mẹ rơi theo từng chuyến xe
Khi lo âu của mẹ vẫn còn đọng lại
với u sầu mẹ ôm lấy buổi chiều hè
Với những khao khát, với lấy ước mơ
với lấy con tim nghe theo nhịp biển sóng vỗ
Xưa mẹ dạy con bao nhiêu điều để khôn lớn
giờ con càng thấy yêu thương mẹ thật nhiều hơn
Và những giọt sương còn vương trên
đôi mắt mẹ buồn
Là
lần con ham chơi không chịu
về
Liệu
mai này khi lớn con có quên
đi bao kỉ niệm
Thời thơ
ấu, mẹ đã dành cho
con
Mang cho con nụ cười mẹ
mang cho con ngày thơ
Mang cho con nụ cười mẹ
mang cho con khát khao trong tim
Mang cho con nụ cười mẹ
mang cho con ngày thơ
Mang cho con nụ cười mẹ
mang cho con bao nhiêu ước
mơ
Bao nhiêu vất vả, nước mắt mẹ rơi
bao nhiêu khổ cực, mẹ đã từng nếm
Đôi bàn tay của mẹ giờ đã khô sạn
bao nhiêu vết xước ah con không thể đếm
Mẹ đã mang cho con vô vàn vần thơ
ru cho con giai điệu vào ngày thơ ấu
Dù cho bây giờ con có nằm mơ,
thì cũng không biết mang nỗi khổ mẹ đi đâu
Về nơi chân trời hay là đáy biển
để thanh âm của con sẽ mãi trôi xa
Để cho mẹ nghe thấy những điều mới lạ
vì tình yêu mẹ còn rộng hơn cả biển cả
Cảm ơn
mẹ , vì những lần con ham chơi
sẵn sàng đánh đổi để lấy ước muốn xa vời
Cảm ơn
mẹ, luôn bên con khi đêm tối
thắp lên ánh sáng cho con theo đuổi ước mơ
Và những giọt sương còn vương trên
đôi mắt mẹ buồn
Là
lần con ham chơi không chịu
về
Liệu
mai này khi lớn con có quên
đi bao kỉ niệm
Thời thơ
ấu, mẹ đã dành cho
con
Mang cho con nụ cười mẹ
mang cho con ngày thơ
Mang cho con nụ cười mẹ
mang cho con khát khao trong tim
Mang cho con nụ cười mẹ
mang cho con ngày thơ
Mang cho con nụ cười mẹ
mang cho con bao nhiêu ước
mơ
Từng
chiếc lá lụi tàn
dưới ánh trăng mơ
Là con
nhớ về mẹ, về
thời thơ ấu
Dù
phía trước con đường
giăng kín đôi chân
Thì con
vẫn sẽ bước đi mà
thôi